Thứ Ba, 1 tháng 1, 2013

Djokovic 2013 có được như Federer 2004?

 Djokovic khó lòng thống trị tennis năm 2013 dù cho anh có nhiều cơ hội nhất. 

2 đại kình địch

 Chín năm và hai kịch bản  

Chín năm về trước, sau mùa giải gần nhất (trước 2012) chứng kiến bốn Grand Slam thuộc về bốn tay vợt khác nhau, tennis thế giới đã tìm ra được một tay vợt thống trị gần như tuyệt đối ở năm tiếp theo. Federer giành ba Grand Slam đầy thuyết phục, ngoại trừ thất bại không quá tệ ở Roland Garros trong năm 2004. Đó là một kết quả không được dự báo trước dù cho lúc đó người ta đã sớm thấy một Federer với những phẩm chất thiên tài.

Như chúng ta chưa quên, 2012 mở ra một chương mới cho tennis hiện đại với bốn tay vợt thay nhau lên ngôi ở bốn giải lớn.

Hai thời điểm cách nhau gần một thập kỷ có nhiều điểm tương đồng về hoàn cảnh. Nếu như năm 2003 là Agassi chuẩn bị về hưu, thì nay Federer bước sang tuổi 32 đã quyết định cắt giảm 22% số lượng giải đấu so với các năm trước. Năm 2003 là một Andy Roddick vô địch US Open lần đầu tiên để rồi nó mãi mãi là danh hiệu lớn duy nhất của anh, thì nay là một Andy Murray với câu hỏi liệu anh có đủ sức giành thêm một Grand Slam nữa hay không. Juan Carlos Ferrero (nhà vô địch Roland Garros) là một sự so sánh khập khiễng với Rafael Nadal xét về tầm vóc sự nghiệp, nhưng sự nghi ngờ về tình trạng thể lực của Nadal hiện tại cũng là một vấn đề lớn. Và Djokovic có vẻ giống như Federer, đạt tới độ chín về tài năng và việc còn lại của anh chỉ cột chặt dây giày, bước ra sân là gặt hái các danh hiệu.

Nhưng thế hệ tennis hiện nay là một tập hợp những cá nhân kiệt xuất, đã tạo nên những thành tựu bằng những danh hiệu không tưởng. Họ không chỉ vượt trội những nhà vô địch của năm 2003 (nay đã về hưu) mà còn cho thấy họ có đủ khả năng vượt qua các giới hạn thông thường.

 Federer sẽ giành thêm một Grand Slam  

Vì anh vẫn là một thiên tài. Vì Federer vẫn lọt vào tới bán kết hoặc chung kết ở các giải đấu cuối năm 2012 chưa xa, từ Wimbledon cho tới Olympic, từ US Open cho tới World Tour Finals. Việc chỉ đánh 14 giải trong năm 2013 (chưa tính Davis Cup) là cơ hội để anh có thêm thời gian hồi phục cho những giải quan trọng.

Một Federer vác theo gánh nặng tuổi tác có thể gặp khó trên các mặt sân nảy chậm như ở Australian Open và Roland Garros.

Federer trong hai năm qua không còn lọt vào tới trận đấu cuối của Australian Open một phần vì anh đến độ tuổi vốn cần phải chuẩn bị thể lực tốt hơn, lại bị giằng xé bởi những chuyến đi phục vụ mục đích thương mại. Nửa tháng mới đây ở Nam Mỹ, gặp từ huyền thoại Pele tới Maradona, đánh với hết Bellucci rồi Del Potro có thể ngáng trở anh ở Melbourne.

Roland Garros lại có quy luật chung là những tay vợt càng lớn tuổi, cơ hội thành công trên sân đất nện càng nhỏ. Kể từ năm 1990, với Andrea Gomez (Ecuador) đăng quang lúc tròn 30 tuổi tới nay, không có tay vợt nào ở tuổi "băm" chiến thắng tại Paris vào mùa Hè.

Cơ hội ở Wimbledon và US Open với Federer trở nên sáng sủa hơn, nơi bóng nảy vẫn còn tương đối nhanh, để giúp cho lối chơi được dự báo sẽ ngày càng thiên về việc lên lưới phát huy ưu điểm.

Bộ tứ Djokovic - Federer - Nadal - Murray sẽ tiếp tục thống trị làng banh nỉ 2013?

 Đừng gạch tên Nadal  

Nadal không đủ sức để thi đấu những trận đấu năm set ngay trong tháng này mà không có đủ những trận đấu kiểm tra ở Abu Dhabi và Doha sau khi anh bị virus tấn công. Đó là lý do duy nhất khiến anh rút lui khỏi Australian Open, chứ không phải cái đầu gối bỗng trở nên tệ hơn.

Nadal nếu quay trở lại ở Acapulco trong tháng Hai, thì anh cũng nghỉ tới tám tháng. Lịch sử tennis nam từng chứng kiến những tài năng trở lại sau hơn nửa năm vắng bóng mà chẳng thể bước lên đỉnh vinh quang như John McEnroe, nhưng cũng lại có những tay vợt phải rời xa sân đấu sáu tháng rồi không chỉ vô địch Roland Garros mà còn giành ngôi số 1 thế giới như Thomas Muster.

Nhưng hơn hết, Nadal đã cho thấy anh từng trở lại mạnh mẽ sau các chấn thương. Năm 2010 là cú ăn ba lịch sử dù cho anh gặp rất nhiều khó khăn ở Grand Slam đầu tiên và một số giải sau đó.

Chúng ta từng nói là sáu năm qua, năm nào Nadal cũng dính ít nhất một chấn thương nhưng cũng đừng quên là sáu năm qua, anh là người duy nhất giành ít nhất mỗi năm một Grand Slam.

Nadal vì thế sẽ vẫn là ứng viên lớn cho Roland Garros với lối đánh sở trường như được nhân lên sức hủy diệt trên mặt sân đất nện.

 Andy Murray  

Đừng lấy việc Andy Murray bị loại ngay sau trận đầu tiên ở giải đấu biểu diễn tại Mudabala (Abu Dhabi) để khẳng định tay vợt Scotland vẫn đang ngủ quên trên chiến thắng.

Chưa bao giờ Murray chơi tốt ở các giải giao hữu. Dưới bàn tay và cái đầu lạnh của Ivan Lendl, Murray biến hai tháng giữa hai mùa giải trở thành giai đoạn chuẩn bị cực kỳ kỹ lưỡng về mặt thể lực. Murray gần như chủ động thua ở trận đấu mới rồi, để tiếp tục tập luyện và lấy điểm rơi cho Australian Open sắp đến.

Ivan Lendl cũng từng nói, rằng những gì Murray đã đạt được chỉ là một phần mười những thứ mà ông có thể mang đến cho anh trên khía cạnh tẩy não cho một người hơi yếu về tâm lý và thiếu quyết đoán cũng như còn nhiều nhược điểm về mặt kỹ năng.

Đó có thể là một sự phóng đại quá mức, nhưng cũng đừng quên những gì Murray đã học được từ người được coi là HLV tennis xuất sắc nhất năm 2012 ấy chỉ trong một thời gian ngắn đã giúp anh chơi trận bán kết xuất sắc ở Australian Open cách nay 1 năm và giành hai danh hiệu lớn.

Sẽ không bất ngờ nếu năm nay Murray lại giành được thêm một Grand Slam. Nó có thể đến ngay ở Australian Open, suy giảm một chút ở Roland Garros rồi lại trở nên rõ rệt ở US Open cũng như Wimbledon.

Djokovic khó lòng thống trị các giải Grand Slam

 Djokovic khó lòng thống trị Grand Slam  

Djokovic là người được trông đợi nhất nhờ nhiều lý do khác nhau. Anh là người giành được nhiều Grand Slam nhất (bốn), và nhiều danh hiệu nhất (12) trong hai năm qua, đồng thời là người duy nhất bên cạnh Federer có được hai năm liên tiếp kết thúc mùa giải ở vị trí số 1 ATP trong một thập kỷ qua. Djokovic càng trở nên mạnh mẽ về mặt tâm lý do không còn phải chịu áp lực tái lập thành tích của năm 2011. Và sự hoàn thiện giúp cho tay vợt người Serbia không phải là kẻ lót đường ở bất cứ mặt sân nào, dù cho là đất nện (vào tới bán kết hoặc hơn ở Roland Garros hai năm qua), hay sân cỏ (vô địch 2011), và sân cứng (nơi anh là người giành được nhiều điểm nhất trong năm 2012 với 7840 điểm).

Chỉ có điều, liệu Djokovic có phải trả giá cho việc anh đã dốc sức ở cuối năm 2012 để vô địch Thượng Hải Masters, ATP World Tour Finals và giành lại ngôi số 1 từ tay Federer?

Chúng ta đã từng thấy Federer phải trả giá rất nhiều vào đầu mùa giải cho việc bung sức vào cuối mỗi năm trước. Bản thân Djokovic cũng từng trải qua điều đó, khi tỏa sáng rực rỡ ở cuối năm 2008 (vô địch Master Cup), rồi gục ngã ở Australian Open 2009 (bỏ cuộc ở tứ kết).

Nhưng Djokovic nếu có bị truất ngôi ở Melbourne tới đây, và chưa thể lần đầu vô địch Roland Garros thì anh cũng khó lòng trắng tay trong năm 2013.

Và nơi Djokovic có thể thống trị với tennis nam là ATP Tour với chín giải Masters, trong đó có khả năng thành công lớn ở các giải đất nện như tại Madrid và Rome một khi Nadal vẫn chưa hồi phục hoàn toàn trong tháng Tư và Năm.

 Nếu có bất ngờ, hãy tin ở Del Potro  

Tsonga có HLV mới, Roger Rasheed - người từng dẫn dắt Gael Monfils, nhưng chưa có dấu hiệu nào cho thấy đó là chất xúc tác để biến một tay vợt chơi ngẫu hứng, hoang dã trở nên ổn định hơn, và không đánh rơi những cơ hội chiến thắng lớn.

Tomas Berdych cùng với CH Czech vô địch Davis Cup 2012 nhưng anh không phải là nhân tố quan trọng nhất làm nên chiến thắng ấy (mà là nhờ Radek Stepanek). Đỉnh cao phong độ của anh xem ra là năm 2010 (vào chung kết Wimbledon).

Chỉ có Del Potro là người có đủ sức (cả về chiều sâu lẫn tính đột biến) để công phá vào top 4. Một nhược điểm của Del Potro đã và đang được khắc phục trong thời gian qua: thể lực trở nên tốt hơn do cổ tay không tái đau.

Một giai đoạn mở của kỷ nguyên tennis hiện đại như vậy xem ra mới chỉ bắt đầu!


Nguồn: khampha.vn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét